Category: Ý tưởng

  • Navigating the quiet moments within the noise

    Navigating the quiet moments within the noise

    There are days when the world seems to insist on stillness, nudging us into moments we might otherwise overlook. These pauses, often subtle and unannounced, invite us to step back from the rush and rediscover a rhythm more aligned with our own nature. In these quiet intervals, we find a chance to trace our thoughts as they meander, revealing connections we might have missed in the clamor of busier hours.

    Moving through life, we often overlook the value of patience, of slowing down to appreciate the spaces between events. Just as one might watch two birds tracing silent paths across a still pond, there’s a calm in allowing ourselves to exist without agenda, to step lightly through the reflections of our own experiences. It’s here, in this unhurried cadence, that insight and understanding have the chance to surface—shaping us in ways that feel authentic, grounded, and enduring.

    Embracing these moments, we learn to let go of the need for constant motion. We see the beauty in simply being, in moving with purpose but without urgency. This balance, so often overshadowed in a world that glorifies speed, holds the key to a quieter, more fulfilling existence. To walk through life with such grace—to move as though each step carries meaning without the need for destination—is perhaps the truest form of wisdom.

  • Lạm phát lối sống nguy hiểm ở chỗ nào?

    Lạm phát lối sống nguy hiểm ở chỗ nào?

    CGXR

    Đón Chủ tịch nước và Phu nhân cùng đoàn tại sân bay có các đồng chí: Sonexay Siphandone, Ủy viên Bộ Chính trị, Phó Thủ tướng, Bộ trưởng Kế hoạch và Đầu tư Lào và Phu nhân; Khemmany Pholsena, Bộ trưởng, Chủ nhiệm Văn phòng Chủ tịch nước; Thongsavanh Phomvihane, Trưởng Ban Đối ngoại Trung ương; Atsaphangthong Siphandone, Đô trưởng Viêng Chăn; Sengphet Houngboungnuang, Đại sứ Lào tại Việt Nam; Phoxay Khaykhamphithoune, Thứ trưởng Ngoại giao và đại diện lãnh đạo một số cơ quan ngoại giao Lào.

    Khi sự xa xỉ trở thành bình thường mới

    Đối với một sinh viên vừa ra trường đi làm, lương tháng tầm 10-15 triệu đồng thì việc mỗi sáng mua một ly cà phê trên dưới 100.000 đồng là xa xỉ, khi còn phải cân đối với tiền nhà, tiền xăng, tiền ăn mặc hàng tháng. Nhưng sâu trong thâm tâm, hình ảnh một cô gái ăn vận sành điệu, tay cầm cốc cà phê bước vào công ty có thể chính là khao khát, là mục tiêu nhắm đến của cô sinh viên ấy.

    Vài năm trôi qua, cô gái trẻ được thăng chức, lương gấp đôi gấp ba thời xưa. Thế là cô chuyển mình: Không chỉ sáng sáng đều uống cà phê, mà váy áo đầy tủ, túi xách giá nghìn đô, cuối tuần đi brunch sang chảnh hay uống rượu quán Tây.

    Ngoài chuyện ly cà phê sáng, nhiều khoản chi tiêu khác cũng được nâng cấp theo. Những thứ trước đây là xa xỉ thì nay trở thành thói quen. Có điều, việc thoả mãn quá nhiều thói quen mới làm hao hụt lương tháng với tốc độ nhanh hơn, dẫn đến việc các khoản tiết kiệm vẫn mỏng dính.

    Đây chính là ví dụ của lạm phát lối sống.

    Khi có thêm tiền, bạn có xu hướng mua sắm nhiều hơn, mua sắm những thương hiệu đắt tiền hơn, ăn uống bên ngoài và đi chơi nhiều hơn – nói nôm na là phần thu tăng 1 thì phần chi tăng 10.

     

     

    Lạm phát lối sống đến một cách thầm lặng. Ban đầu nó chỉ là vài món đồ nho nhỏ, như khi bạn chuyển từ nhãn hiệu kem đánh răng hàng Việt Nam chất lượng cao sang mua kem đánh răng nhập khẩu Thụy Sỹ, vì nghĩ rằng mình đang chăm sóc bản thân tốt hơn.

    Sau đó, lạm phát lối sống tiến đến những món to hơn như điện thoại, quán bình dân thành nhà hàng, bistro.

    Dấu hiệu nổi bật của lạm phát lối sống là sự thay đổi trong suy nghĩ. Cụ thể là thái độ khi quyết định chi tiêu thay đổi từ “tôi muốn sở hữu món đồ đó” thành “tôi cần phải sở hữu nó”.

    Ban đầu, bạn ngây thơ nghĩ rằng mình xứng đáng được tiêu tiền, tự thưởng cho những cố gắng đã qua. Rồi chẳng biết từ khi nào, “muốn” đã trở thành “cần”, và bạn thấy khó sống nếu thiếu đi những món vật chất ấy.

    Lạm phát lối sống nguy hiểm ở chỗ nào?

    Việc mua sắm và trải nghiệm những điều mới lạ luôn khiến chúng ta vui vẻ – nhưng ngắn hạn. Còn việc tiết kiệm đem đến cho chúng ta cảm giác an toàn dài hạn – dẫu ít vui vẻ.

    Lạm phát lối sống nguy hiểm ở chỗ nó khiến ta đốt tiền để đổi lấy những vui vẻ chớp nhoáng, và phạm vào phần tiền đáng ra nên đầu tư cho tương lai hoặc đề phòng những bất trắc cuộc sống.

    Ở tuổi 30, nhiều người bắt đầu những mục tiêu ổn định hơn, lúc đó, họ sẽ cần một khoản tiền đặt cọc mua nhà, khởi nghiệp, học thạc sĩ… Thay vào đó, những gì họ đang sở hữu trong tay lại là rất nhiều quần áo, túi xách và những mấy món đồ không mấy ích lợi, bán đi cũng chẳng được mấy đồng.

    Đáng lo hơn nữa, trong tình hình kinh tế nhiều biến động như hiện nay, ai dám chắc mức lương của mình chỉ tăng mà không giảm, ngày mai liệu công ty vẫn ăn nên làm ra hay mình sẽ bị cắt giảm biên chế?

    Lỡ có chuyện gì mà trong túi không sẵn tiền thì hơi mệt. Chưa kể, chúng ta bắt đầu chịu những bức bối, khó chịu của việc phải chuyển từ lối sống sung sướng xuống khổ sở.

    Có cả một hệ thống chuyên nghiệp được tạo ra để đẩy bạn vào lạm phát lối sống!

    Đó chính là các quảng cáo trên mạng xã hội, ngoài phố, trên TV mà bạn thấy nhan nhản hàng ngày.

    Ví dụ, chỉ cần bạn tò mò click vào quảng cáo của một cửa hàng bánh chocolate thôi, thì ngay lập tức Facebook, Instagram sẽ hiện lên những quảng cáo bánh ngọt, rồi mở rộng ra là bánh kem, bánh mochi. Nếu đang dư chút tiền và thấy hứng thú, bạn liền thử, rồi bạn thích, rồi bạn quen.

    Đó chính là những chương trình khuyến khích mua sắm từ các nhãn hàng, sàn thương mại điện tử.

     

    Gần như tháng nào các sàn thương mại điện tử cũng chạy những khuyến mãi ngày đẹp, giờ vàng – đồ thì hấp dẫn, giá thì rẻ, bạn thì buồn tay nên cứ thế là mua thôi. Mua đến quen. Mua đến mức chẳng biết đâu là muốn, đâu là cần nữa.

    Ngoài ra, các chương trình hỗ trợ trả góp 0% từ ngân hàng, ví điện tử cũng góp phần khuyến khích bạn chi tiền. Đôi khi bạn chẳng tính mua đâu, nhưng thấy “món hời” ngay trước mắt, chẳng lẽ mình bỏ qua?

    Vậy, làm sao để tránh sa chân vào lạm phát lối sống?

    Quản lý việc chi tiêu của mình

    Hãy bắt đầu bằng việc lập ngân sách và theo dõi chi tiết việc chi tiêu trong 1,2 tháng. Chuyện này có thể tẻ nhạt nhưng cần thiết.

    Phải biết mình đang xài hoang ở khoản nào thì bạn mới có cơ sở để cắt giảm, điều chỉnh lại việc chi tiền. Nếu không giỏi tính toán tỉ mỉ, bạn có thể tìm các ứng dụng hỗ trợ.

    Khiến tiền sinh ra tiền

    Khi dư tiền thì ưu tiên đem gửi ngân hàng, mua bảo hiểm, mua trái phiếu, cổ phiếu, chứng chỉ quỹ mở,… Tóm lại, nếu có tiền dư, tốt nhất nên lập tức “tẩu tán” khoản ấy vào những chuyện có ích cho bản thân, đầu tư sinh lời.

    Có kế hoạch rõ ràng

    Khi có mục tiêu thì việc gì cũng dễ làm hơn. Ví dụ như khi quyết tâm dành 100 triệu đồng để mở shop online, bạn sẽ có động lực níu tay mình lại trước khi vung tiền cho một cái bánh mì tôm hùm.

    Ruộng bậc thang
    Ruộng bậc thang

    Hà Nội ::before “Ruộng bậc thanggg”

  • Cứ mỗi 7h sáng và 19h, PT sẽ tập trực tuyến cùng chị qua Skype.

    Cứ mỗi 7h sáng và 19h, PT sẽ tập trực tuyến cùng chị qua Skype.

    Không thích học online tập thể, chị Nguyễn Kim Anh (35 tuổi, ngụ Bình Thạnh) thuê riêng một PT để hỗ trợ từ xa. Giãn cách ở nhà gần như không vận động trong khi ăn uống nhiều hơn, chị nói đã tăng 3kg. Tá hỏa khi nhìn thấy con số trên cân, chị sắm liền máy chạy bộ, máy gập bụng, vài quả tạ. Mọi thứ đã đủ, chị cần thêm một PT để dẫn dắt và tạo động lực.

    Cứ mỗi 7h sáng và 19h, PT sẽ tập trực tuyến cùng chị qua Skype. Giáo án theo trang thiết bị đang có ở nhà chị và tuân theo chế độ ăn của PT đề ra. Hai bên cam kết nếu theo đúng hướng dẫn, chị có thể lấy lại vóc dáng cân đối vào cuối tháng 8.

     

     
     Các học viên đang khởi động trong buổi tập gym online. Khung hình dưới cùng bên trái là của PT Lê Minh Hoài và trợ giảng – Ảnh TRỌNG NHÂN

    50.000 – 100.000 đồng/buổi tập

     

    Xây dựng một buổi dạy thể dục trực tuyến cho hàng chục người không hề đơn giản. Hoài cho biết anh có 3 êkíp. Một là nhóm chuyên môn, gồm Hoài và 1-2 PT làm mẫu. Một nhóm quay phim, điều chỉnh âm thanh, ánh sáng trong suốt thời gian online. Một nhóm theo dõi chăm sóc khách hàng, gửi đường link vào học, tiếp nhận những bình luận, ý kiến từ học viên trong và sau buổi dạy để giải đáp.

    Do lớp đông, đội chuyên môn phải nghiên cứu và thiết kế giáo án thật kỹ để phù hợp người học ở nhiều cấp độ. Mỗi bài tập được phân nhỏ thành 5 cấp độ khác nhau, để dù học chung nhưng mỗi người sẽ tìm thấy những thử thách thích hợp với mình. “Khuyết điểm của hình thức này là đông và ở xa nhau quá, sẽ khó đi sâu vào từng vấn đề mà mỗi người gặp phải như khi kèm trực tiếp từng người”, Hoài nói.

    Nhưng những người như Hoài và các PT trợ giảng của anh vẫn tìm được niềm vui trong những khó khăn đó. Hoài nói anh vui khi có thể quan sát và kết nối với hàng chục học viên cùng lúc. Sau thời gian tập luyện, các học viên khoe thành tích riêng của họ: người đã biết hít thở đúng cách, người biết sử dụng các nhóm cơ, hay đã giảm được nửa ký… “Đây là niềm vui không dễ tìm”, Hoài nói.

    Chi phí tập tại phòng gym kèm theo PT tùy vào tên tuổi, chất lượng của phòng tập và từng PT, thông thường từ 10 – 20 triệu đồng/tháng tại TP.HCM. Muốn học với các PT nổi tiếng có thể phải trả hơn 50 triệu đồng.

    Nhưng giá thuê PT online thường không quá 100.000 đồng/buổi, có PT nhận kèm online chỉ với giá khoảng 50.000 đồng/buổi. Một số PT tính gói theo tháng: 800.000 đồng, không quá 12 buổi, hoặc 2 triệu đồng/3 tháng, không quá 36 buổi…

  • Gần 50 khách sạn làm cơ sở cách ly có trả phí

    Gần 50 khách sạn làm cơ sở cách ly có trả phí

    Giám đốc một khách sạn cho biết trong hệ thống 3 khách sạn mà ông đang vận hành, ông chỉ sử dụng một khách sạn đón khách cách ly để “nuôi” và duy trì hoạt động của hai điểm khác không có khách và ngốn mỗi tháng từ 400-500 triệu đồng.

     

    Nhân viên y tế kiểm tra thân nhiệt của một công dân trở về từ nước ngoài đang được cách ly 21 ngày trong một khách sạn tại Q.Tân Bình (TP.HCM). Ảnh: NGUYỄN KHÁNH

     

     

    “Lúc tham gia, tinh thần là cùng góp tay với Nhà nước để chống dịch. Nhưng việc trưng dụng khách sạn để cách ly đã giúp hệ thống duy trì được việc làm cho nhân viên, có nguồn thu để cầm cự qua giai đoạn khó khăn này”, vị này cho biết.

    Theo tính toán của giới kinh doanh khách sạn, một khách sạn 3 sao quy mô khoảng 60 phòng, nếu đạt công suất 80% thì doanh thu có thể đạt 1,5 tỉ đồng/tháng với giá phòng trung bình 1,5 triệu đồng/người/đêm, chưa tính thuế, phí.

    Đây là mức doanh thu cao vì trong điều kiện bình thường, đội ngũ sale của một khách sạn làm “tối mặt” cũng khó được mức này. Hiện thời gian cách ly 21 ngày nên vòng quay của một phòng trong 30 ngày khoảng 1,5 vòng, tương ứng đón khoảng 100 khách/tháng.

    Trong cơ cấu doanh thu của ngành khách sạn, chi phí nhân sự chiếm 30%, lãi 30%, còn lại sẽ là chi phí phân bổ như khấu hao, nguyên vật liệu, tiền thuê mặt bằng… Với công suất phòng như trên, trong 6 tháng đầu năm, doanh thu một khách sạn 3 sao có thể đạt được 10 tỉ đồng.

    Tuy nhiên, giám đốc một khách sạn cho biết lợi nhuận mà các khách sạn đón khách cách ly thu được chủ yếu từ tiền phòng, các dịch vụ như xe vận chuyển, ẩm thực… không đáng kể. Sắp tới nếu áp dụng cách ly 7 ngày thì vòng quay sẽ tăng lên 4 lần, hiệu quả kinh doanh càng cao hơn.■

    Gần 50 khách sạn làm cơ sở cách ly có trả phí

    Bà Bùi Thị Ngọc Hiếu, phó giám đốc Sở Du lịch TP.HCM, cho biết sở đang cùng các đơn vị y tế khảo sát tìm thêm nhiều khách sạn mới đủ tiêu chuẩn đón khách cách ly. Đến giữa tháng 6-2021, TP đã có 49 khách sạn – nhà nghỉ từ 1 đến 4 sao đủ điều kiện làm địa điểm cách ly có tính phí, với hơn 3.000 phòng, trong đó có 3 khách sạn ở Q.Tân Bình làm điểm cách ly cho đoàn bay.

    Các khách sạn cách ly đạt công suất phòng khoảng 60 – 80%. Giá phòng lưu trú dành cho người cách ly có tính phí trong một lần cách ly đối với khách sạn 2-3 sao từ 28,6 – 55 triệu đồng. Tương tự, khách sạn 4 sao từ 1,8 – 6 triệu đồng/ngày/phòng. Vì vậy, gói dịch vụ 21 ngày có thể lên đến cả trăm triệu đồng.

  • Ở trong cuộc mới thấy người nghèo thực sự gặp khó

    Ở trong cuộc mới thấy người nghèo thực sự gặp khó

    TTCT – Trò chuyện cùng anh Nguyễn Tuấn Khởi (38 tuổi), người sáng lập và giám đốc Ngân hàng Thực phẩm (Foodbank) Việt Nam.

    Làm thiện nguyện, hoạt động cộng đồng từ năm 2005, nhiều người biết đến Nguyễn Tuấn Khởi với các hoạt động như Hành trình Đỏ – chiến dịch kêu gọi hiến máu cứu người có câu lạc bộ trên toàn quốc. Trong dịch COVID-19, các mô hình Bếp yêu thương, Khách sạn cộng đồng, Tủ lạnh cộng đồng, Cơm di động miễn phí… mà anh làm đã giúp đỡ cho nhiều người. Anh là tổng giám đốc Công ty CP VTVCorp. Foodbank Việt Nam hoạt động như một trung tâm chứa thức ăn cho các tổ chức từ thiện và các nhóm cộng đồng. Trong dịch COVID-19, ngân hàng thực phẩm này đã cung cấp rau, củ, quả, thực phẩm cho hàng loạt mái ấm, viện dưỡng lão và trung tâm bảo trợ xã hội, nơi nuôi dưỡng trẻ em, người già, tàn tật… ở TP.HCM.  .

     Tôi nghĩ, trong thời gian này, có thể có nhiều diễn biến tâm lý khá phức tạp, khó đoán. Mình có đi vào phòng trọ của họ rồi thì mới cảm nhận được những việc đó.

    – anh Nguyễn Tuấn Khởi

     
     Anh Nguyễn Tuấn Khởi, nhà sáng lập và là giám đốc Foodbank Việt Nam

    Anh thấy người dân gặp khó khăn ra sao trong thời gian TP.HCM thực hiện chỉ thị 16 từ hôm 9-7?

    – Tôi nghĩ với dịch COVID-19, không chỉ người nghèo khó mới không có khả năng chống đỡ mà cả những người đi làm có thu nhập ổn định, nhà quản lý, người có điều kiện cũng bị sốc.

    Về thực phẩm, người Việt Nam không có thói quen trữ thực phẩm lâu ngày mà thường mua thực phẩm tươi sống, đi chợ hằng ngày. Khi dịch xảy ra, nếu có điều kiện, cụ thể là có tiền, và có tủ lạnh lớn thì người dân có thể mua và trữ thực phẩm. Nhưng một nhóm công nhân sống ở phòng trọ chỉ vài mét vuông thì làm gì có tủ lạnh lớn để trữ đồ, cũng không có tiền mua thực phẩm. Số lượng công nhân ở trọ như vậy tại TP.HCM vô cùng lớn.

    Tôi biết nhiều cô chú, anh chị bán vé số mỗi một ngày ra đường đi bán kiếm mấy chục, một trăm ngàn đồng. Số tiền đó vừa hết trong ngày, không còn cho ngày mai. Do đó khi không được đi ra ngoài mưu sinh để có tiền mua thực phẩm, họ sốc lắm.

    Những người có điều kiện tốt, đầu óc linh hoạt thì có thể nghĩ ra nhiều việc để làm, kết nối bạn bè, đăng một cái status giải khuây… nhưng với người khó thì phòng trọ của họ vô cùng nóng, bức, bí… rồi lại phải nghĩ về bữa ăn. Tôi nghĩ, trong thời gian này, có thể có nhiều diễn biến tâm lý khá phức tạp, khó đoán. Mình có đi vào phòng trọ của họ rồi thì mới cảm nhận được những việc đó.

    Theo anh thì các lao động tự do, buộc phải ở nhà chống dịch hiện nay có đến mức thiếu đói không?

    – Dùng từ đói thì hơi quá ở thời điểm này, tuy nhiên thiếu ăn thì có. Thiếu ăn có muôn vạn cảnh khác nhau, như hôm nay vẫn còn được ăn thịt ăn cá, mai ăn gói mì, ăn cơm với trứng, không có rau thì mình cũng có thể phần nào xem họ là bị thiếu ăn. Đói thì không, nhưng lương thực thực phẩm như mọi ngày là điều rất khó nên thiếu ở một mức độ nào đó là có. Trong quá trình tôi đi hỗ trợ, có bạn xin mì gói. Có thể không chỉ ở riêng TP.HCM mà một số nơi khác cũng như vậy.

    Foodbank Việt Nam đang lấp vào khoảng trống này như thế nào?

    – Trước dịch COVID-19, chúng tôi đã hỗ trợ cung cấp thực phẩm cố định cho 20 mái ấm, viện dưỡng lão, nhà mở ở TP.HCM. Trong các năm tới, chúng tôi sẽ cung cấp thực phẩm cho các bếp ăn như vậy trên cả nước. Chúng tôi cũng đa dạng cách làm, chẳng hạn lập “tủ lạnh cộng đồng”. Chỉ trong một tuần, chúng tôi nhận được gần 500 tấn thực phẩm nhiều loại chuyển về để người nào cần cứ tự nhiên đến lấy.