Năm 2012, các nhà vật lý Matthew Pusey, Jonathan Barrett và Terry Rudolph đã đưa ra một phép thử thậm chí còn thăm dò hơn (được đặt tên là PBR theo tên họ), cho phép các nhà thực nghiệm phân biệt giữa các cách diễn giải khác nhau về một hệ lượng tử. Những cách diễn giải này bao gồm quan điểm bản thể, cho rằng các phép đo của chúng ta về một hệ lượng tử và hàm sóng của nó – mô tả toán học về các trạng thái lượng tử của nó – biểu diễn thực tại. Một cách giải thích khác, được gọi là quan điểm nhận thức luận, cho rằng hàm sóng này là một ảo ảnh và tồn tại một thực tại sâu sắc hơn, phong phú hơn bên dưới.
Tag: Nhà
-

The lasting connections that shape a neighborhood
In cities that never seem to pause, there are neighborhoods where the rhythm is slower, and connections run deep. These are places where relationships are built not on fleeting moments but on steady, shared experiences. Here, the heartbeat of the community lies not in grand events but in familiar faces seen in corner stores, local libraries, and community gardens. It’s these everyday exchanges that create an unspoken sense of trust, forming bonds that stand resilient even as the world outside changes at breakneck speed.
Local associations and gathering spaces—whether a long-standing bakery, a family-owned bookstore, or a weekend farmers’ market—are the unsung anchors of these neighborhoods. They provide not just goods and services but places where conversations flow freely, advice is not shared, and laughter comes easily. Each small business or community spot becomes a piece of the larger neighborhood puzzle, contributing to a collective identity that makes residents feel seen and valued. In these spaces, it’s clear that the spirit of community is woven through daily interactions that, while seemingly ordinary, have an extraordinary way of making a place feel like home.
As cities continue to grow and technology connects us to distant places, the pull of local, face-to-face connections has only grown stronger. In neighborhoods like these, the real value lies not in the newest trends or the busiest streets but in the constancy of shared spaces, familiar voices, and mutual support.
-

Lessons in letting go from the unscripted movements of nature
There is a quiet wisdom in nature’s ability to adapt without struggle, to move fluidly with the world’s rhythms. Watching birds drift on invisible currents, or leaves dance with the wind, we are reminded that life doesn’t always need to be controlled or directed. Nature teaches us that sometimes the most powerful approach is to release our grip, allowing ourselves to be carried by forces larger than we are. In these moments of surrender, there is freedom, a sense of harmony that we often miss in our constant pursuit of structure.
In a world that values control and certainty, letting go can feel like an act of defiance. Yet, nature shows us that letting go is not a loss; it is a way to gain perspective. When we stop resisting, we become more open to the beauty and possibilities around us, discovering paths we might never have considered. The seagull soaring across the sky or the river winding its way through rocks doesn’t fight against its environment. Instead, it moves with it, finding balance within change, strength within adaptation. In observing these unscripted movements, we see that true resilience often lies in flexibility.
By embracing the art of letting go, we allow ourselves to experience life as it unfolds, unburdened by rigid expectations. We find that life’s currents, unpredictable as they may be, often carry us to places we need to be. Like nature’s unscripted dance, we learn to trust the process, finding peace in the understanding that not everything requires control.
-

Chủ tịch Vĩnh Phúc: Nỗ lực chống dịch giúp đạt “mục tiêu kép”
Tuy vậy, bằng nỗ lực và sự sáng tạo, Vĩnh Phúc đều dập dịch nhanh chóng, không để lây lan sang các tỉnh khác, không để một nhà máy nào dừng hoạt động. Kinh tế Vĩnh Phúc trong 6 tháng đầu năm đã tăng trưởng ngoạn mục, đạt mức 14,21%, cao nhất vùng Đồng bằng sông Hồng, đứng thứ ba cả nước (sau Ninh Thuận và Hòa Bình).
Ông Lê Duy Thành cho rằng trong lúc chống dịch có những yếu tố may mắn nhất định, nhưng thành tích tăng trưởng GRDP không phải là ngẫu nhiên. Vĩnh Phúc đã cố gắng rất nhiều, vận dụng linh hoạt các giải pháp chống dịch để tạo niềm tin cho cộng đồng doanh nghiệp yên tâm sản xuất.

– Trước sự bùng phát của dịch trong nhiều đợt khác nhau, kinh nghiệm của Vĩnh Phúc để bình tĩnh xử lý và ngăn chặn dịch là gì?
– Chúng tôi không có kinh nghiệm nào khác ngoài việc tổ chức, triển khai thực sự bài bản, quyết liệt, hiệu quả, khoa học, sáng tạo các chỉ đạo của trung ương. Mỗi chỉ đạo đều được nghiên cứu rất kỹ lưỡng để áp dụng như thế nào, rồi gạch ra các công việc cụ thể.
Ví dụ như Thủ tướng chỉ đạo “chống dịch như chống giặc”. Chúng tôi đặt câu hỏi cho bản thân mình, nếu giặc đến địa phương thì mình phải làm thế nào. Việc đầu tiên, chúng tôi trình với Ban thường vụ Tỉnh ủy ra một nghị quyết, quyết định về việc chuyển trạng thái bình thường sang trạng thái khẩn cấp chống dịch.
Khi chuyển trạng thái như vậy thì mọi chính sách được chạy theo tương ứng. Tôi cho đó là mấu chốt để có thể điều hành được mọi việc sau này. Trong bối cảnh khẩn cấp, chúng tôi làm rõ thẩm quyền quyết định khi có vấn đề phát sinh. Nếu yêu cầu phải quyết ngay mà lúc đó mới lại mang ra báo cáo, mới quyết được thì rất khó chống dịch.

Trong nghị quyết quy định rất rõ thẩm quyền Bí thư tỉnh ủy quyết đến đâu, chủ tịch UBND tỉnh, chủ tịch cấp huyện, chủ tịch xã quyết đến đâu… Cái đó làm cả hệ chống cùng “chạy” theo một quy tắc rõ ràng, thống nhất.
Kinh nghiệm thứ hai, chúng tôi nhanh chóng xây dựng cơ chế, chính sách rõ ràng trong việc mua sắm trang thiết bị, tầm soát, điều trị, phòng chống dịch… Theo tôi, muốn chống dịch cần phải có nguồn lực, dù không cần quá nhiều. Tuy nhiên, nếu không có cơ chế rõ ràng thì chúng ta không thể làm được.
Ví dụ như Thủ tướng Phạm Minh Chính yêu cầu là phải chủ động “tấn công” vào dịch. Chúng tôi cũng đặt câu hỏi là tấn công vào dịch là như thế nào? Dịch ở đâu để tấn công? Làm thế nào để tấn công?
Cách làm của Vĩnh Phúc là tăng cường xét nghiệm, mở rộng đối tượng được tầm soát, mở rộng đối tượng bị phong tỏa. Trước đó, Bộ Y tế chỉ quy định những đối tượng nhất định phải xét nghiệm Covid-19. Muốn mở rộng đối tượng thì phải lấy tiền ở đâu, là câu hỏi mà chúng tôi rất băn khoăn. Cơ chế nào quy định để chi vào khoản như vậy?
Chúng tôi bắt tay vào xây dựng cơ chế. Chỉ trong vài ngày, cơ chế đó đã được trình lên HĐND và thông qua. Đó là 3 nghị quyết của HĐND quy định về giá xét nghiệm, về mở rộng đối tượng xét nghiệm, và về việc đồng ý chủ trương sử dụng tiền ngân sách tỉnh để mua vaccine cho toàn dân.
Sau khi có cơ chế, Vĩnh Phúc đã nhanh chóng nâng công suất xét nghiệm từ gần 1.000 người/ngày lên lên 50.000 người/ngày chỉ sau 3 ngày. Và hiện tại, tỉnh đáp ứng năng lực xét nghiệm cho khoảng 80.000 ngKhi năng lực xét nghiệm được cải thiện, chúng tôi đẩy mạnh tầm soát nguy cơ trên diện rộng, ở tất cả doanh nghiệp trên địa bàn.ười/ngày.
Khi năng lực xét nghiệm được cải thiện, chúng tôi đẩy mạnh tầm soát nguy cơ trên diện rộng, ở tất cả doanh nghiệp trên địa bàn.
Việc chuẩn bị được cơ sở vật chất cho chống dịch là điều quan trọng, nhưng lòng tin ở người dân là quan trọng hơn nữa. Đó cũng là kinh nghiệm thứ ba của chúng tôi – tạo được sự đồng thuận và lòng tin của người, thì công cuộc chống dịch sẽ có hiệu quả hơn rất nhiều.
Ý thức của người dân lên cao đến mức trong đợt dịch gần nhất bùng phát tại TP.HCM, có một số người Vĩnh Phúc trở về quê hương. Gia đình thậm chí đã chủ động báo cho chính quyền để đưa đi cách ly kịp thời. Rất may, có 5 trường hợp trở về từ TP.HCM dương tính, nhưng được cách ly và không ảnh hưởng đến cộng đồng.
Tỉnh sẵn sàng tiếp nhận người dân trở về quê hương, nhưng phải tuân thủ đúng quy định về phòng chống dịch. Phải cách ly y tế 14 ngày, xét nghiệm âm tính.


– Chống dịch cho khu công nghiệp, không để dịch lây lan vào nhà máy, nơi sản xuất là điều vẫn còn rất thời sự lúc này. Vĩnh Phúc đã vừa chống dịch, vừa phát triển kinh tế thế nào?
– Vĩnh Phúc nhất quán ưu tiên số một là bảo vệ an toàn, tính mạng cho người dân, bao gồm người dân ở khu dân cư và người dân đang làm việc trong nhà máy. Song song với đó, để đảm bảo thực hiện “mục tiêu kép”, chúng tôi quyết tâm bảo vệ sự an toàn, ổn định cho các doanh nghiệp trong và ngoài khu công nghiệp.
Giải pháp là kiểm soát các nguy cơ bên trong và khóa chặt các nguy cơ bên ngoài, bảo vệ doanh nghiệp tuyệt đối.
Với nguy cơ bên trong, từ rất sớm, chúng tôi thành lập tổ Covid-19 trong khu công nghiệp giống như tổ Covid cộng đồng. Vĩnh Phúc nhanh chóng tổ chức tập huấn cho hàng trăm nhân viên y tế của các doanh nghiệp.
Chúng tôi đào tạo rất kỹ cách thức chống dịch trong các nhà máy thì phải làm gì, thực hiện nguyên tắc “5K” ra sao, đo thân nhiệt, rửa tay sát khuẩn, giữ khoảng cách thế nào… Mỗi nhà máy đều được tập huấn việc giãn cách công nhân, kể cả ăn cơm phải ngồi so le ra sao, bố trí lệch giờ ăn thế nào, tổ chức các đường đi trong nội bộ nhà máy cụ thể để giảm thiểu nguy cơ…

Song song với đó, gần như 100% công nhân tại Vĩnh Phúc, nghĩa là khoảng 250.000 người, được xét nghiệm tầm soát để đánh giá nguy cơ. Ban đầu, nhiều doanh nghiệp không đồng tình vì cho rằng lãng phí. Nhưng sau đó, chúng tôi áp dụng xét nghiệm gộp để tiết kiệm chi phí, đồng thời thực hiện nhanh chỉ trong 3 ngày là xong.
Xét nhiệm toàn bộ công nhân giúp chúng tôi đánh giá được nguy cơ, kiểm soát được dịch ở bên trong các khu công nghiệp, bên trong nhà máy. Kết quả là toàn bộ công nhân đều âm tính khiến chúng tôi yên tâm.
Bước hai, chúng tôi tiến hành rà soát và khóa chặt các nguy cơ bên ngoài. Trong thời gian có dịch, tất cả công nhân ngoại tỉnh làm việc ở Vĩnh Phúc được yêu cầu không đi về nữa. Chúng tôi trưng dụng hơn 10 khu ký túc xá của các trường trên địa bàn, bố trí được 4.000 chỗ ở cho công nhân hoàn toàn miễn phí. Thậm chí Vĩnh Phúc còn bố trí miễn phí xe bus đưa đón công nhân đến nơi làm việc.
Với hàng nghìn chuyên gia nước ngoài làm việc ở Vĩnh Phúc, họ sống ở Hà Nội và các tỉnh khác khá đông, chúng tôi yêu cầu trong thời gian chống dịch cũng không đi về. Tỉnh trưng dụng khoảng 10 khách sạn 3-5 sao, chỉ phục vụ chỗ ở cho chuyên gia. Trong lúc “chống giặc”, tỉnh cũng đề nghị các khách sạn lấy mức giá đủ để bù đắp chi phí, mà giá thường dưới 500.000 đồng/ngày/phòng.
Như vậy, trong thời gian cao điểm chống dịch, chúng tôi kiểm soát các nguy cơ bên trong và bên ngoài rất kỹ càng. Tất nhiên, cũng có nhiều người không thích vì cuộc sống bí bách, nhưng vì để duy trì sản xuất, họ vẫn chấp nhận.
Một số trường hợp đặc biệt, nếu chuyên gia đi đi về về, chúng tôi yêu cầu 3 ngày xét nghiệm một lần để tầm soát.
– Vĩnh Phúc là địa phương có rất nhiều doanh nghiệp lớn như Honda, Toyota, Piaggio… đặt nhà máy, với hàng chục nghìn công nhân. Việc kiểm soát dịch ở những nhà máy lớn như vậy có gì đặc biệt?
– Với những doanh nghiệp lớn, có số công nhân đông, đóng góp cao về kinh tế thì chúng tôi đưa ra giải pháp đặc thù. Đó là việc hình thành các tổ y tế của tỉnh để phục vụ doanh nghiệp trong thời gian chống dịch, hoàn toàn miễn phí. Chúng tôi ví như những “trạm xá di động” được tỉnh đặt bên trong nhà máy vậy.

Tổ này sẽ xét nghiệm cho người lao động muốn đi về giữa các tỉnh, tổ chức phòng chống dịch cùng doanh nghiệp. Như vậy, chúng tôi vẫn kiểm soát được dịch, họ vẫn sản xuất được. Việc duy trì như vậy, tạo ra sự ổn định sản xuất.
Hiện tại có khoảng hơn 20 tổ như vậy trong các doanh nghiệp lớn như Toyota, Honda, Piaggio…
Còn những doanh nghiệp nhỏ hơn, chúng tôi sẽ bố trí các tổ chung cho cả cụm công nghiệp, khu công nghiệp. Ví dụ một công nhân, một chuyên gia cần yêu cầu xét nghiệm Covid-19, tổ này sẽ có mặt ngay lập tức để lấy mẫu và xét nghiệm. Chúng tôi mong muốn doanh nghiệp không gặp quá khó khăn, không mất nhiều thời gian khi đồng lòng cùng chính quyền chống dịch.


– Từ những kết quả chống dịch hiệu quả nêu trên, đó có phải là động lực quan trọng giúp GRDP của Vĩnh Phúc tăng tới 14,21% trong 6 tháng đầu năm?
– Chúng tôi cho rằng từ những chính sách rất nhỏ nhưng Vĩnh Phúc đã tạo được niềm tin lớn cho các nhà đầu tư trên địa bàn. Tăng trưởng GRDP 14,21% không chỉ là con số may mắn, mà là kết quả của việc chống dịch tốt, hiệu quả.
Chúng tôi cũng đúc rút một bài học trong việc phát triển kinh tế – xã hội. Đó là muốn phát triển kinh tế – xã hội phải tạo ra lòng tin, đặc biệt doanh nghiệp phải tin vào việc chống dịch của chính quyền.
– Là lãnh đạo chủ chốt của tỉnh, từng phải đưa ra những quyết định trong gang tấc, quyết định nào mà ông thấy đáng nhớ nhất? Trước khi ra các quyết định có ảnh hưởng đến nhiều đối tượng trong xã hội, tỉnh sẽ cân nhắc ra sao?
– Tại Vĩnh Phúc, mỗi khi đưa ra một quyết định, Ban thường vụ Tỉnh ủy, Thường trực UBND, Ban chỉ đạo phòng chống dịch của tỉnh đều có sự thống nhất, bàn bạc, cân nhắc kỹ lưỡng, thậm chí là tranh luận.
Có những tình huống, khi đưa ra thảo luận, 50% ý kiến chọn cái này, 50% ý kiến chọn cái kia. Có những ý kiến yêu cầu làm thật chặt, thậm chí là đóng cửa một số khu vực để đảm bảo sức khỏe người dân. Nhưng cũng có ý kiến phản biện nói rằng nếu đóng cửa thì mất nhiều hơn được, mà phải duy trì song song cả hai. Nhưng rồi, để duy trì song song cả hai thì phải làm thế nào?

Tôi rất nhớ việc Vĩnh Phúc cân nhắc có nên phong tỏa hoàn toàn TP Phúc Yên trong đợt dịch hồi đầu năm 2021 hay không. Khi đó, Ban chỉ đạo phòng chống dịch Covid-19 của tỉnh sau khi bàn bạc kỹ lưỡng thì thống nhất phải phong tỏa. Chúng tôi sau đó xin ý kiến Ban thường vụ Tỉnh ủy.
Ban thường vụ Tỉnh ủy họp lúc 6h sáng, cân nhắc nhiều chiều và quyết định không phong tỏa Phúc Yên, mà chỉ phong tỏa cục bộ phường Hùng Vương và một số điểm có ca nhiễm trong khu vực. Phúc Yên là nơi đặt nhà máy của nhiều doanh nghiệp lớn như Honda, Toyota… Việc không phong tỏa sẽ giúp đảm bảo duy trì hoạt động của doanh nghiệp lớn. Thay vì phong tỏa, tỉnh tăng cường lực lượng y tế, công an xuống Phúc Yên hỗ trợ chống dịch.
Sau đó, vẫn có một số ý kiến về quyết định trên, thậm chí nhiều người nói là quá liều vì số lượng ca tăng liên tục, có rất nhiều ổ dịch trong cộng đồng. Nhưng thực tế chứng minh quyết định đó đã đúng. Vĩnh Phúc đã khoanh vùng và khóa chặt những điểm nhỏ để khống chế dịch. Còn các khu vực còn lại vẫn mở cửa bình thường cho người dân và doanh nghiệp.
Tôi cũng nghĩ rằng vì quyết định rất mong manh, cân não khi đó tạo ra sự tăng trưởng cao của ngày hôm nay. Đó là sự tranh luận, cân đong đo đếm của cấp ủy, rồi đưa ra một quyết định cực kỳ táo bạo và đúng đắn. Nó giữ được sự thăng bằng, tạo ra kết quả hôm nay.

– Nhìn xa hơn trong cả nhiệm kỳ, Vĩnh Phúc sẽ làm gì để vươn lên trở thành một cực tăng trưởng kinh tế quan trọng của không chỉ ở Bắc Bộ mà cả nước?
– Ngoài những nhiệm vụ trọng tâm được chúng tôi cụ thể hóa bằng chương trình hành động sau Đại hội Đảng bộ tỉnh, Vĩnh Phúc sẽ tập trung thực hiện 3 đột phá trong thời gian tới.
Thứ nhất, chúng tôi đã và đang đồng loạt “tấn công” vào các điểm nghẽn để khơi thông nguồn lực, giúp cho sự phát triển. Các điểm nghẽn được chú trọng là việc tiếp cận đất đai, đầu tư công, thu hút đầu tư, nguồn lao động, nguồn lực tài chính, vấn đề thuế…
Thứ hai, chúng tôi tập trung lo cho an sinh xã hội, phục vụ và chăm lo cuộc sống của người dân. Tỉnh sẽ tập trung cao độ vào chỉnh trang đô thị và xây dựng nông thôn mới. Chúng tôi mong muốn, làm cho nơi ở, nơi sống của người dân được chỉnh trang, xanh – sạch đẹp hơn, không còn sự lộn xộn, không mất mỹ quan, không bị ô nhiễm môi trường.
Ở nông thôn mới, một mặt chúng tôi đảm bảo đáp ứng các tiêu chí chung được trung ương quy định, một mặt tỉnh tập trung nâng cao đời sống vật chất, văn hóa, tinh thần cho người dân.
Từng xóm, từng thôn, từng tổ dân phố ở Vĩnh Phúc sẽ được tính toán xây dựng, bố trí các tiện ích phục vụ người dân. Chúng tôi tính đến việc người dân sống ở đâu; chơi thể thao ở đâu; đọc sách ở đâu; đường làng, ngõ xóm, cảnh quan, cây xanh thế nào… Với trẻ em, chúng tôi quan tâm các em đi học ra sao, điều kiện về nhà chơi như thế nào, có chỗ bơi lội, vui chơi hay không…
Đột phá thứ ba là công tác cán bộ. Chúng tôi xây dựng một chính quyền phục vụ, hiệu lực, hiệu quả. Mỗi cán bộ, công chức, viên chức phải thay đổi tư duy, phương pháp, cách làm, để đạt hiệu quả công việc cao nhất, phục vụ mục tiêu chung.
Nếu ai không làm được, có thể “đứng sang một bên” cho người khác làm. Còn nếu ai vi phạm sẽ kỷ luật thích đáng.

– Nhiều người vẫn nói rằng kinh tế Vĩnh Phúc phụ thuộc khá nhiều vào các doanh nghiệp lớn như Honda, Toyota, Piaggio… Ông có thấy đúng không? Trong tương lai, Vĩnh Phúc sẽ thu hút thêm các nhà đầu tư chiến lược, phát triển doanh nghiệp nội trên địa bàn thế nào?
– Tôi nghĩ rằng, trong mỗi chặng đường, chúng ta phải sáng suốt lựa chọn giải pháp, lối đi phù hợp cho riêng mình. Tôi đánh giá những bước đi, định hướng, quy hoạch, kể cả công tác chuẩn bị cho chiến lược dài hạn của Vĩnh Phúc của thế hệ đi trước là hoàn toàn chính xác.
Sau khi tái lập tỉnh năm 1996, Vĩnh Phúc là tỉnh nghèo, đứng 57/61 địa phương trên cả nước. Khi đó, thu ngân sách của tỉnh chỉ khoảng 70-80 tỷ/năm, thu nhập bình quân chỉ khoảng 2 triệu đồng/năm.
Giải pháp để Vĩnh Phúc vươn lên là dựa vào đầu tư trực tiếp nước ngoài, dựa vào doanh nghiệp lớn, có thực lực về tài chính, thị trường, kinh nghiệm, sản phẩm… để tạo ra giá trị gia tăng. Khi đó, người dân cũng có công ăn việc làm, có thu nhập để ổn định cuộc sống.
Như vậy, bước đi đầu tiên của Vĩnh Phúc là chính xác, là nền tảng kinh tế để có được Vĩnh Phúc trong ngày hôm nay.
Khi đã có được nền tảng cho ngày hôm nay rồi, Vĩnh Phúc tính đến câu chuyện cho riêng mình là phát triển bền vững, có chiều sâu, nâng cao năng suất lao động, tập trung vào yếu tố con người. Chúng tôi tiếp tục cải thiện môi tường đầu tư kinh doanh, tháo gỡ vướng mắc về thể chế, hỗ trợ phát triển các doanh nghiệp nội địa vươn lên, đặc biệt là doanh nghiệp nhỏ và vừa.
Trong khoảng 20 năm vừa qua, ôtô và xe máy từng chiếm tỷ trọng rất cao trong tăng trưởng GRDP của Vĩnh Phúc. Nhưng hiện tại, những ngành này không phải là chiếm quá cao trong tăng trưởng nữa. Sản phẩm linh kiện điện tử, gạch ốp lát, các sản phẩm của doanh nghiệp Việt Nam tự sản xuất… đang ngày càng là động lực quan trọng, chiếm tỷ trọng cao trong cơ cấu GRDP. Và điều đó đang minh chứng cho sự thành công của Vĩnh Phúc.
-

Ăn trong hạnh phúc
TTCT – Chánh niệm là một khái niệm xuất phát từ văn hóa Phật giáo. Trong những năm gần đây, chánh niệm bắt đầu được quan tâm hơn tại nhiều quốc gia phương Tây, đặc biệt là trong ăn uống.

Ăn uống chánh niệm giúp cảm nhận hương vị món ăn sâu sắc hơn. Ảnh: Upmeals Hạnh phúc từ bữa ăn
Tháng 5-2021, South China Morning Post (SCMP) chia sẻ câu chuyện của doanh nhân người Tây Ban Nha Oskar Valles. Người đàn ông 48 tuổi này sống tại Hong Kong 10 năm và luôn cho rằng mình sống hòa bình với thói quen ăn uống, cho đến khi dự một hội thảo về ăn uống chánh niệm.
Valles thường có các bữa ăn vội vàng để mau chóng chuyển sang việc tiếp theo. Đôi khi ông ăn lúc căng thẳng, hoặc ăn vì đã đến giờ chứ không đói. Rời hội thảo, Valles hiểu biết sâu sắc hơn về ý nghĩa của việc “ăn có chủ đích trong sự lưu tâm” và kết nối tốt hơn với thực phẩm.
“Tôi tập thở đơn giản trước bữa ăn, nhai thức ăn lâu trước khi nuốt, tập trung vào các đặc tính chữa bệnh và nuôi dưỡng của thức ăn. Tôi chọn nhiều thực phẩm lành mạnh hơn, như rau và ngũ cốc nấu chín thay vì đồ chế biến sẵn từ siêu thị” – Valles nói.
Ăn trong chánh niệm khiến anh học được cách trân trọng món ăn, thưởng thức hương vị, kết cấu và hương thơm của món ăn, cảm thấy hạnh phúc hơn với mỗi bữa ăn.
Ăn uống chánh niệm càng quan trọng hơn khi hầu hết mọi người đang quay cuồng trong cuộc sống bận rộn. Những cuộc gọi, thiết bị điện tử, tivi, những nỗi lo lắng, kế hoạch…, tất cả khiến chúng ta không thể thưởng thức bữa ăn một cách trọn vẹn, khó khăn để an trú trong hiện tại, tỉnh thức khi ăn – biết rõ mình đang ăn gì, ăn như thế nào.
Tiến sĩ Lilian Cheung – chuyên gia dinh dưỡng, giảng viên Trường Y tế công cộng Harvard T.H. Chan School of Public Health – định nghĩa “chánh niệm là sự tập trung vào khoảnh khắc hiện tại, bình tĩnh nhìn nhận, chấp nhận cảm xúc, suy nghĩ và cảm giác của cơ thể”.
Cùng thiền sư Thích Nhất Hạnh, Lilian viết cuốn Savor: Mindful Eating, Mindful Life (Thưởng thức: Ăn trong chánh niệm, sống trong tỉnh thức) xuất bản năm 2010.
Quyển sách nêu ra bảy cách thực hành ăn chánh niệm, gồm: tôn trọng thức ăn, vận dụng mọi giác quan khi ăn, ăn lượng vừa phải, nhấm nháp từng miếng nhỏ và nhai kỹ, ăn chậm để tránh ăn quá nhiều, không bỏ bữa, áp dụng chế độ ăn uống dựa trên thực vật – vì sức khỏe của chúng ta và hành tinh.
“Khái niệm ăn trong chánh niệm vượt ra ngoài phạm vi cá nhân, bao gồm việc những gì bạn ăn ảnh hưởng đến thế giới như thế nào. Chúng ta ăn vì sức khỏe toàn diện” – TS Lilian nói. Đó là khái niệm thúc đẩy sự ra đời của dự thảo về chế độ ăn uống tại Hoa Kỳ năm 2015, lần đầu tiên cân nhắc đến tính bền vững của cây lương thực cũng như lợi ích sức khỏe của thực phẩm.
-

Thỏa sức biến tấu
Thỏa sức biến tấu
Với những người không dư dả tiền nong, công thức giữ dáng là “liệu cơm gắp mắm”. Ngô Thị Lan Vy (21 tuổi, TP Thủ Đức) đang miệt mài tập luyện tại nhà. Theo tập gym hơn 3 năm, Vy sốc muốn… khóc trong đợt giãn cách đầu tiên năm 2020 khi lần đầu xa phòng tập quá lâu, cơ thể như trôi sang một trạng thái khác, trống rỗng và nhũn nhão.
Đợt giãn cách lần này, Vy đã có kinh nghiệm. Cô dành 30 phút mỗi ngày, tận dụng cả thảm, dây, cầu thang để rèn luyện. Thời lượng và khối lượng tập chỉ bằng 1/3 so với trong phòng gym, nhưng có còn hơn không. Vy cũng để ý hơn đến chế độ dinh dưỡng, hạn chế tinh bột và ăn nhiều rau, uống nhiều nước.
Lê Minh Hoài cho biết anh đã khảo sát 100 khách hàng trong mùa dịch, khoảng 40% bỏ tập, chủ yếu là “lính mới”. 40% khác duy trì được thói quen tập tại nhà, giữ tần suất 3 buổi/tuần, chủ yếu là người tập lâu năm. 20% còn lại chuyển sang những môn khác như chạy bộ, xe đạp.
“Hồi đóng phòng gym mà chưa có chỉ thị giãn cách, không ít khách hàng thuê PT đến tận nhà. Giờ thì dịch vụ này cũng đóng băng vì khách cũng sợ PT tiếp xúc với nhiều người lạ”, Hoài kể.
Anh Võ Văn Đạt (30 tuổi, ngụ quận 12) suýt bỏ cuộc chơi. Chuyển sang làm việc tại nhà, Đạt thường ngủ nướng, có khi ăn sáng biến thành ăn trưa. Vô mùa Euro, chuyện thức khuya dậy trễ càng khó tránh. Cho tới khi anh nhận ra mình xuống sắc rõ rệt, và cuống cuồng tập luyện. Đầu sáng và tối, Đạt hít đất, luyện đứng nghiêng ở cầu thang. Có bạn thân làm quản lý một phòng gym nhỏ, Đạt xin cho một mình anh vào để tập trên máy.

Đạt may mắn được bạn cho vào phòng gym tập một mình. Trên Facebook, nhóm bạn của Đạt tạo thử thách cùng nhau hít đất mỗi ngày suốt 1 tháng và đăng video lên trang cá nhân. Ai thất bại sẽ đóng phạt vào một quỹ chung của nhóm để dành làm công tác thiện nguyện.
“Nhờ vậy mới thúc ép bản thân giữ thân hình thon gọn qua mùa dịch. Ở phòng gym, khi thấy bạn tập cơ bắp, 6 múi, mình sẽ có động lực. Còn ở nhà nếu không có gì tác động, sức ì rất lớn trong mỗi người sẽ hạ gục chúng ta”, Đạt nói. ■
-

Bye Bye, Bagram!
TTCT – Afghanistan suốt lịch sử đã là vũng lầy của rất nhiều đế quốc và siêu cường. Cuộc tháo chạy “âm thầm” của Mỹ vừa rồi chỉ là một bước tiếp theo trên hành trình đó.
Lính bên trong thành Jalalabad trông thấy bóng một kỵ mã mang quân phục Hoàng gia Anh quốc, họ vội vã mở cổng thành cho ông vào.Đó là ngày 13-1-1842, và toàn bộ đạo quân của tổng trấn thủ đô Kabul của Afghanistan cách đó 150km đường và một con đèo Khyber đã triệt thoái từ ngày mùng 6, đúng một tuần lễ trước. Họ hỏi người kỵ mã cô độc này, bác sĩ quân y William Brydon, thế còn đạo quân đâu? Ông Brydon trả lời: Tôi là đạo quân đây!
Mồ chôn đế quốc
4.500 binh sĩ do trung tướng William Elphinstone chỉ huy và 12.000 quyến thuộc dân sự đã bị tận diệt trên đường triệt thoái. Chỉ có một mình ông Brydon chạy thoát. Năm 1842, Anh quốc là đế quốc đệ nhất siêu cường của thế giới sau khi đánh bại quân Pháp của đại đế Napoleon tại trận Waterloo năm 1815.
Tại trận này, tướng Elphistone mới là trung tá chỉ huy một trung đoàn bộ binh.
Để hiểu vào thế kỷ 19 sức mạnh quân sự của Tây phương như thế nào so với phần còn lại của thế giới, cần biết rằng năm 1860 liên quân Anh – Pháp với 10.000 lính hạ thành Bắc Kinh tại Bát Lí Kiều với tổn thất chỉ 5 quân nhân thiệt mạng và 47 bị thương trong khi phía nhà Thanh 1.200 người chết.
Vậy mà 40 năm trước đó, đế quốc Anh mất 4.500 quân tại thung lũng Jugdulluk. Đây là thất bại quân sự lớn bậc nhất trong lịch sử Anh quốc và về độ nhục nhã thì phải đợi đến tận khi lãnh thổ Singapore thất thủ đúng 100 năm sau vào tay người Nhật trong thế chiến thứ nhì.
Trước khi Hoa Kỳ can thiệp và xâm lăng năm 2001, Afghanistan đã mang danh là mồ chôn đế quốc. Năm 1989, Liên Xô mang quân trở về, để đất nước này rơi vào hỗn loạn giữa các thế lực sứ quân. Sau khi Liên Xô rút quân, ngay tại thủ đô Kabul, quân của Bộ Nội vụ pháo kích dinh thủ tướng và Bộ Quốc phòng!
Tình trạng chính trị cực kỳ phân hóa và một lực lượng mới xuất hiện, phong trào Taliban (ban đầu chủ yếu là sinh viên các trường thần học Hồi giáo) tiến vào thủ đô năm 1996, bắt cựu chủ tịch nước là bác sĩ Mohammad Najibullah và kéo ông đằng sau quân xa diễu phố thị chúng trước khi mang ông ra treo cổ.
Taliban bình trị được 3/4 lãnh thổ, phần còn lại trong tay lực lượng Liên minh phương Bắc vốn dựa vào các thành phần sắc tộc thiểu số.
Năm 2001, Hoa Kỳ xua quân vào đuổi trùm khủng bố Osama bin Laden đang được Taliban cho tá túc dung thân. Lúc đó thì Liên Xô đã không còn, và Hoa Kỳ là siêu cường độc nhất toàn cầu.
Bộ phim Hollywood hư cấu “12 Strong” (“Lực lượng 12 người”, 2018, đạo diễn Nicolai Fulgsig) chẳng hạn, dựng lại huyền thoại chỉ có mấy mống lực lượng đặc biệt Mỹ giúp các sứ quân đánh đổ phong trào thần quyền Taliban.
Lầu Năm Góc có thể thất bại, nhưng Hollywood bao giờ cũng thành công.
Nhưng đó là phim ảnh thôi và trong 20 năm, cùng với khối quân sự NATO đồng minh, Mỹ có lúc đã phải đổ đến 140.000 quân (2014), cộng thêm 20.000 – 30.000 lính đánh thuê quốc tế, để tìm cách bình định đất nước đó và ấn định một giải pháp quân sự.
Kết quả là Mỹ bất lực, việc áp đặt bất thành, buộc họ phải tìm kiếm một giải pháp chính trị. Nếu chính quyền Donald Trump và Joe Biden có giống nhau một điểm gì về ngoại giao thì đó là triệt thoái khỏi nơi này với điều kiện tối thiểu, hay trên thực tế là vô điều kiện.
Không thành kế?!
Lịch rút quân của Mỹ có hạn chót là ngày 11-9 năm nay. Nhưng đây là kế Gia Cát Khổng Minh để lừa địch đau đớn luôn.
-

Style sắm đồ online của Gen Z và Gen Y: Bạn sẽ bất ngờ về sự khác nhau này đấy!
Trong các giải pháp tiêu dùng số, Gen Z gần như “bỏ xa” Gen Y nhờ tận dụng triệt để các ứng dụng thông minh trên di động. Điều này càng thể hiện rõ hơn qua cách mua sắm đồ online cực “bá đạo” của hai thế hệ.
Gen Z là thế hệ có cơ hội tiếp xúc với công nghệ ngay từ khi còn nhỏ. Các mạng xã hội như Facebook, Instagram, Youtube,… thế hệ này đều có thể sử dụng và tìm kiếm thông tin mình cần một cách nhanh chóng, không tốn nhiều công sức.
Theo một khảo sát, mỗi ngày, Gen Y dành khoảng 7,5 giờ để online trong khi Gen Z có thể lướt web gần 10 giờ. Qua đó, chứng tỏ sức ảnh hưởng và truyền cảm hứngcủa Gen Z trên các trang mạng xã hội là vô cùng lớn. Nơi đây còn đánh dấu sự nhiều sự thay đổi đang dần trở thành “dấu hiệu nhận biết” đặc biệt của thế hệ này.

Gen Z có cách mua sắm khác rất nhiều so với thế hệ anh chị Gen Y đi trước. Ngoài các nền tảng mạng xã hội, Gen Z còn đánh dấu bản thân trên “đấu trường mua sắm online”. Mặc dù cả Gen Z và Gen Y đều kết nối rất nhiều với internet và phương tiện truyền thông xã hội nhưng do được tiếp xúc ngay từ khi còn nhỏ nên cũng ảnh hưởng đến cách họ mua sắm.
Các bạn thuộc thế hệ này có khả năng mua hàng trực tuyến trên thiết bị di động cao gấp đôi so với Gen Y. Thế hệ Gen Y đi trước không phải là họ không mua sắm trên các thiết bị di động, họ vẫn mua rất nhiều nhưng cách mua của họ khác hẳn với Gen Z chúng mình. Chỉ cần nhìn vào cách thế hệ Z mua sắm khác thế hệ anh chị Y như nào, bạn sẽ phải “cười bò” vì quá đúng khi nói rằng đây chính là dấu hiệu nhận biết Gen Z.

Gen Z mua hàng thực ra là vì đam mê, đam mê được ngồi bóp vỡ những hạt bong bóng đó. -

Thủ tướng được giới thiệu để bầu Chủ tịch nước
Tại kỳ họp Quốc hội tới đây, “lần đầu tiên đương kim Thủ tướng được giới thiệu để bầu Chủ tịch nước”, theo Tổng thư ký Quốc hội Nguyễn Hạnh Phúc.
Trả lời phóng viên sáng 23/3, ông Nguyễn Hạnh Phúc nói khoảng 25 chức danh lãnh đạo sẽ được Quốc hội kiện toàn tại kỳ họp khai mạc vào sáng mai (24/3), trong đó có Chủ tịch Quốc hội, Chủ tịch nước, Thủ tướng; một số Phó thủ tướng, thành viên Chính phủ; một số Phó chủ tịch Quốc hội và Ủy viên Ủy ban thường vụ Quốc hội…
Ngoài việc xác nhận thông tin Thủ tướng đương nhiệm được giới thiệu để Quốc hội bầu làm Chủ tịch nước, ông Nguyễn Hạnh Phúc chưa thông báo cụ thể về đề cử nhân sự ở các chức danh khác.
Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc phát biểu tại kỳ họp thứ 10, Quốc hội khóa XIV. Ảnh: Trung tâm báo chí Quốc hội Trả lời câu hỏi có bao nhiêu đề cử cho mỗi vị trí chức danh chủ chốt, ông Nguyễn Tuấn Anh, Phó Ban công tác đại biểu, nói các chức danh Chủ tịch nước, Chủ tịch Quốc hội, Thủ tướng đều phải trình Quốc hội theo các bước đã được luật định. Về nguyên tắc, Thường vụ Quốc hội trình nhân sự Chủ tịch nước để Quốc hội bầu. Đảng lãnh đạo nên công tác nhân sự được xem xét theo chủ trương của Đảng. “Đến nay chưa có ai tự ứng cử vào các chức danh này”, ông Tuấn Anh cho hay.
Theo ông, Thường vụ Quốc hội cũng giới thiệu nhân sự Chủ tịch Quốc hội; nếu ra Quốc hội có ứng cử viên nào xin tự ứng cử, lúc đó Quốc hội sẽ xem xét. “Còn nhân sự Thủ tướng sẽ do Chủ tịch nước giới thiệu. Tất cả theo quy trình của Luật Tổ chức Quốc hội và Luật Tổ chức Chính phủ”, ông Tuấn Anh nói thêm.
-

Hà Tĩnh muốn giảm sự phụ thuộc vào Formosa
Hà Tĩnh muốn tăng cường sự hiện diện của những ngành đang và có lợi thế như du lịch, logistic để giảm bớt sự phụ thuộc vào nhà máy Formosa.
Đây là một trong những nội dung nằm trong quy hoạch tỉnh Hà Tĩnh thời kỳ 2021-2030, tầm nhìn đến 2050, được trình tại buổi thẩm định quy hoạch ngày 23/3 ở Hà Nội, do Bộ trưởng Kế hoạch và Đầu tư Nguyễn Chí Dũng chủ trì.
Theo báo cáo, giai đoạn 2011-2019, Hà Tĩnh có tốc độ tăng trưởng kinh tế (GRDP) bình quân 11,53% một năm, luôn ở mức cao hơn trung bình cả nước (6,51% mỗi năm). Từ năm 2016, tốc độ tăng trưởng kinh tế của tỉnh đều đứng đầu so với các tỉnh Bắc Trung Bộ (Thanh Hóa, Nghệ An, Hà Tĩnh, Quảng Bình, Quảng Trị, Thừa Thiên – Huế).
Một góc của dự án Formosa ở thị xã Kỳ Anh. Ảnh: Đức Hùng. Là một trong số 10 tỉnh có tốc độ tăng trưởng kinh tế nhanh nhất của cả nước, song lãnh đạo Hà Tĩnh thừa nhận, thực chất chưa phải xuất phát từ nội lực của tỉnh mà một phần đây là thời kỳ Công ty TNHH Gang thép Hưng nghiệp Formosa đầu tư thiết bị, máy móc, vật tư để xây dựng cơ bản. Bên cạnh đó là nguồn đầu tư của nhà nước cho việc xây dựng cơ sở hạ tầng Khu kinh tế Vũng Áng (thị xã Kỳ Anh) và giải phóng mặt bằng mỏ sắt Thạch Khê ở huyện Thạch Hà (hiện mỏ đang tạm dừng khai thác vì gặp nhiều vướng mắc).
Do đó, Hà Tĩnh muốn giảm bớt sự phụ thuộc vào nhà máy Formosa. Tỉnh ưu tiên phát triển bốn lĩnh vực kinh tế trọng điểm gồm: công nghiệp luyện thép, chế biến và chế tạo năng lượng; nông, lâm, thủy, sản; thương mại, dịch vụ, logistics; du lịch. Mục tiêu đến năm 2025, GRDP bình quân đầu người cao hơn các tỉnh Bắc Trung Bộ. Năm 2030 trở thành tỉnh khá của cả nước với GRDP bình quân gần 7.000 USD, nâng lên 17.700 USD vào năm 2045 và 26.000 USD vào năm 2050.
Theo lãnh đạo tỉnh, để đạt được kế hoạch này sẽ đối mặt nhiều khó khăn, thách thức như: điều kiện tự nhiên và vị trí cảng của địa phương kém thuận lợi; hệ thống hạ tầng dù đã được đầu tư trong giai đoạn 2011-2019 song chưa đáp ứng được nhu cầu phát triển; thiếu hụt lao động có kỹ năng; sự cạnh tranh trong huy động nguồn lực; thách thức về biến đổi khí hậu và an ninh trật tự…
